watch sexy videos at nza-vids!
GAMESỐ - Wap Game , Đọc Truyện , Giải Trí , Girl Xinh
homeChatAndroidUpload
UC BROWSER 9.9
[Tải Xuống][Hướng Dẫn]
NEWSITE

Chú Ý nhé, tất cả nội dung mới sẽ cập nhập tại HOCSINHIT.SEXTGEM.COM Chúc Các Bạn Vui vẻ.

» »
Tìm Kiếm| Lượt Xem : | Tập tin chủ đề (0)
↓Lời tỏ tình trễ



Vì có một buổi tiệc, cho nên nhà hàng hôm nay đóng cửa rất trễ. Bàn giao công việc xong, cô vội vã đến nỗi không kịp thay quần áo, cứ mặc thế chạy về nhà, bước thấp bước cao trên đôi giày bệch màu đen của mình.

Cô nhìn đồng hồ trên tay rồi ra sức chạy, mặc kệ cho đôi chân đã gần như rã rời vì phải đứng cả ngày trời, cô chỉ mong làm sao có thể chạy về nhà thật nhanh. Bởi vì cô không muốn bỏ lỡ, mặcdù cô đã bỏ lỡ từ rất lâu rồi.

Cũng may, nhà hàng nơi cô làm việc cách nơi cô ở chỉ tầm 10 phút đi bộ mà thôi.

Bình thường cô chậm rãi đi trên con đường này sau mỗi giờ tan làm, cố gắng bước thật chậm, vẫn luôn cảm thấy con đường quá ngắn, ngắn đến nỗikhiến cho tâm trạng cô hút hẫng. Nhưng hôm nay cô lại cảm thấy con đường dường như dài ra, rất dài, dài đến nỗi dù cô ra sức chạy, vẫn chưa thấy tới nơi.

Gió Đà Lạt lạnh thổi thốc vào mặt cô, từng hơi lạnh bám vào da mặt cô, trên chiếc áo đồng phục phong phanh mà côchưa kịp thay ra, cái lạnh bao trùm khiến cô có chút rùng mình. Mặc dù trênmặt đã bươn ra những giọt mồ hôi vì gắng sức.

Cuối cùng thì cũng có thể về đến nhà, nói đúng hơn là nơi cô đang ở nhờ.

Đây là nhà của bạn cô, Thùy Anh, cô bạn học cùng thời đại học với cô. Căn nhà rất đẹp, làm bằng gỗ tốt, trang trí bắt mắt, nằm trên một đoạn đồi dốc. Xung quanh ngôi nhà là những cây thông caophẳng phiu, những căn nhà khác, cách căn nhà này khá xa, lác đác như lá mùa thu rơi. Nhưng đây là ngôi nhà mà cô từng mơ ước cùng anh xây dựng nên.

Ánh đèn chiếu ra từ căn nhà như xua đuổi đi cái lạnh và sự tĩnh mịch đầy thơmộng của thành phố Đà lạt. Xung quanh rất vắng vẻ, chỉ có những ngọn đèn đường hiu hắt, càng khiến căn nhà trống trải hơn.

Cô thở hổn hển, khi đứng trước cửa nhà. Lập cập tìm chìa khóa để mở, đến khi cho chìa vào ổ khóa và vang lên cái cạch cô mới mừng rỡ đẩy cửa vào. Nhanh chóng đóng cửa, tháo giày rồi chạy thẳng vào phòng của mình, chẳng kịp làm gì, cô vội vàng bật chiếc latop của mình lên. Sau đó mới bắt đầu bình ổn lại hơi thở hổn hển vì chạy vội của mình.

Cô đưa mắt nhìn đồng hồ, đã 10 giờ 40 phút rồi. Trong lòng cô có chút hụt hẫng, có lẽ đã quá trễ.

Cô ngồi phịch xuống ghế, đưa mắt nhìn màn hình latop đang sáng dần lên, ánh sáng đập vào mắt cô gây khó chịu, bởi vì mắt cô đang kéo một màn nước chuẩn bị chực trào ra bên ngoài.

Dù biết là sẽ không còn, dù biết là quá trễ, nhưng cô vẫn không nguôi một hy vọng, những ngón tay run run trong hơithở đứt quãng của mình, cô mở yahoo messenger đăng nhập vào.

Đèn vàng vẫn sáng.

Ánh mắt cô bỗng rạng rỡ vui mừng, khiến cho đôi mắt ngấn ngấn nước của cô đang kìm nén cuối cùng cũng rơi xuống, lăn dài trên gương mặt cô.

Anh vẫn còn trên mạng, vẫn chưa offline. Anh vẫn chờ cô……

Rồi hộp tin nhắn hiện lên trước mặt cô, là tin nhắn của anh.

“ Em đi làm về chưa?”

“ Hôm nay có mệt không?”

…………..

Đó là những lời quan tâm đầy cảm động, nhưng lại khiến cô cảm thấy đau xót nhiều hơn. Anh không biết rằng những lời quan tâm của anh lại khiến trái tim cô đập loạn nhiều thêm và nỗi nhớ anh càng ngập tràn trong cô hơn nữa. Bởi vì sự quan tâm của anh chỉ là tình cảm quan tâm đơn thuần với một người bạn hay chỉ là sự áy náy của anh dành cho cô mà thôi.

Trên màn hình chat, nick name “ Neungaymaitoi” đang nhấp nháy chữ gọi cô.

“ Em có đó không?”

………….

“ Anh biết em có đó mà”

…………

“ Trả lời anh đi!”

…………

Lâu thật lâu, cuối cùng cô cũng chạm tay vào bàn phím, nhẹ nhàng gõ máy chữ:

“ Chào anh!”

“ Em khỏe không?” – Anh lập tức gõ lại tức thì như sợ cô sẽ không nhận được.

“ Em rất khỏe”

………..

Vẫn là những câu hỏi và câu đối đáp như thường lệ, anh hỏi và cô đáp.

Cuối cùng anh ngập ngừng một lát rồi cũng quyết định hỏi cô:

“ Em đang ở đâu?”

“ Anh biết không? Nắng ở đây rất đẹp, bầu trời cũng trong xanh”

Lần nào anh hỏi cô đang ở đâu, cô cũng đều trả lời như vậy.

“ Hai người thế nào rồi? Khi nào thì đám cưới? Nhớ thông báo cho em, em nhất định trở về tham dự” – Cô run rẩy bấm từng chữ hỏi. Khi gửi đi câu hỏi rồi, cô cảm thấy hối hận vô cùng, bởi vì cô sợ câu trả lời. Cô rất sợ anh sẽ nói “ Anh và cô ấy sẽ đám cưới….” Cô rất sợ, nhưng lại không ngừng muốn biết.

Cô không biết vì sao lại muốn biết nhiều như thế, có lẻ là để kết thúc một tình yêu trong cô. Cô không muốn làm một người ngốc nghếch hoài mộng một tình yêu không thuộc về mình.

Lần nào cũng vậy, khi hỏi xong câu hỏi này, cô cũng vội vàng tắt màn hình chat. Cô không dám đợi câu trả lời của anh, càng không dám nhìn vào câu trả lời. Cô sợ rằng trái tim mình sẽ tan vỡ ra thành hàng ngàn mảnh.

Cô rất muốn đánh hàng chữ “ Em nhớ anh lắm”, cũng không biết bao nhiêu lần, cô đã gõ mấy chữ này. Nhưng ngón tay sau khi gõ xong lại không thể di chuyển tiếp được nữa, nên mãi mãi dòng chữ này vẫn không gửi đến được anh.

Nhìn màn hình nền mập mờ trước mặt,hai hàng nước mắt nóng hổi chảy dài trên mặt, cô mới biết mình đang khóc. Cuối cùng, cô không thể kìm chế được nữa, gục mặt xuống bàn khóc nức nở.

Thùy Anh nhìn thấy cô như thế thì thở dài rồi mắng:

- Đồ ngốc, khóc cái gì mà khóc, quên anh ta đi thôi.

Đây đã trở thành thói quen của cô mỗi khi tối trước khi ngủ. Dù mệt thế nào đichăng nữa, dù nhiều lúc khi trở về, cô đều muốn ngã lên giường và cuộn tròn trong chăn ấm, đánh một giấc dài thật thoải mái, nhưng cô vẫn cố gắng mở máy vào yahoo chỉ để nhìn thấy ánh đèn bên kia của anh sáng mà thôi.

Nhiều lúc cô thật sự cảm thấy mình rất ngốc, ngốc vô cùng, thậm chí là còn thua một kẻ ngốc.

Vì một kẻ ngốc sẽ dễ dàng quên đi điều làm mình đau khổ để rồi chìm vào một sự ngốc nghếch khác, còn cô vì sao có mỗi một sự đau khổ mà mãi vẫn không thoát ra được như thế cơ chứ, thật là quá ngốc nghếch mà.

Cứ 10 giờ tối cô lại lên mạng, dù vẫn offline, chưa bao giờ hiện lên, cứ lặng lẽchờ đợi như thế. Chờ đến khi ánh đèn vàng của anh sáng lên rồi lại tắt.

Anh biết cô luôn lên mạng vào lúc 10 giờ tối, dù luôn luôn để off.

Đôi khi cô không hiểu, anh vì sao cứ đến10 giờ là lại hiện online như thế. Cô thường đoán anh hiện lên chỉ để cho cô biết anh muốn nói chuyện với cô, hay chỉ đơn thuần là hiện lên như thế mà thôi. Cô không biết câu trả lời, bở vì cô mãi mãi không đủ can đảm pm cho anhtrước. Cô chỉ lẳng lặng nhìn ánh đèn hiện oline của anh hy vọng anh sẽ nói với cô một câu gì đó.

Giống như một trò chơi, xem ai là người nhẫn nại nhất. Người lên tiếng trước là người thiếu kiên nhẫn nhất. Vàcô luôn là người nhẫn nại nhất, bởi vì anh luôn là người pm trước tiên.

Cô hạnh phúc khi nhận được những dòng pm của anh, nhưng sau đó chỉ là nỗi đau.

Bởi vì cô luôn kết thúc cuộc trò chuyện của hai người bằng việc hỏi anh và cô ấy khi nào đám cưới.

Và cuối cùng câu trả lời mà cô không hềmuốn biết cũng đã xuất hiện dù cô vẫn chưa kịp đặt câu hỏi. Anh nhắn tin và nói:

“ Anh sắp kết hôn”

Cô như chết lặng trước câu chữ này. Cảm thấy đầu óc trở nên hỗn độn và tim của cô có cảm giác đau, đau vô cùng, đau hơn cả lúc cô quyết định rời xa anh.

Những ngón tay run run đặt lên bàn phím rồi lại hạ xuống, sau đó lại đặt lên.Cô cố gắng mĩm cười, mặc dù anh sẽ không thấy, chỉ là tự cổ vũ cho bản thânmình vui vẻ đón nhận cái tin này.

Trang: 12
seo
985486,0/985486,1985486,1 bình chọn
HomeĐang Xem: 1
Link:
BBcode:
↑ Bạn đã xem chưa?
iconHạnh phúc tới rất vội
iconRồi nơi đây, tình yêu lại bắt đầu!
iconThiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em
iconDù chỉ một lần, em muốn bước vào thế giới của riêng anh
iconMọi thứ sẽ ổn khi có anh
Tags:

bạn đang xem Lời tỏ tình trễ bạn có thể xem thêm loi to tinh treTruyện đọc loi to tinh tre còn nữa nè

Lời tỏ tình trễ v2

đang cập nhật thêm

FB Admin0.0002902 U-ON. ..
trang:123456789 10 11 12 13 141 2 3 4 5 6