watch sexy videos at nza-vids!
GAMESỐ - Wap Game , Đọc Truyện , Giải Trí , Girl Xinh
homeChatAndroidUpload
UC BROWSER 9.9
[Tải Xuống][Hướng Dẫn]
NEWSITE

Chú Ý nhé, tất cả nội dung mới sẽ cập nhập tại HOCSINHIT.SEXTGEM.COM Chúc Các Bạn Vui vẻ.

» »
Tìm Kiếm| Lượt Xem : | Tập tin chủ đề (0)
↓Thêm một lần yêu thương



Cô gái tăm tia lá thư trên tay, hiện giờ nó còn rất giận ông ấy. Cho lá thư vào túi quần Jean, nó tiếp tục thực hiện kế hoạch đào tẩu khỏi nhà của mình.

Rón rén bước xuống lầu, ánh đèn lờ mờ phủ lên dáng vóc yếu mềm. Nền gạch trắng in hằn bóng dáng nhỏ bé lướt đi thật nhanh xuống phòng khách. Nó biết chìa khoá cửa cất ở đâu. Nhanh nhẹn tìm kiếm, tất cả vẫn giữ một trạng thái tĩnh lặng, tịch mịch.

Nó thoát ra khỏi ngôi nhà một cách dễ dàng, không khí bên ngoài lạnh run , gió thổi heo hắt trên những tán cây, bầu trời tối mịch. Ánh sáng yếu ớt từ ngọn đèn đường vàng vọt phủ lên người nó. Vy thu mình, miệng khẽ run lên lập cập , thoáng cảm nhận bụng mình đang đói réo rắt.

Từ chiều đến giờ nó có ăn gì vào bụng đâu, sau khi cãi nhau với ba nó đã khóc rất nhiều và lăn ra ngủ vật. Bây giờ mới cảm thấy đói.

Nó bấm bụng cố gắng nhịn cơn đói, mau chóng thoát xa khu vực này.

Khuya rồi, cô gái này phải đi đâu? Cô không có họ hàng thân thuộc ở thành phố này. Đầu óc ấy chỉ nghĩ được một nơi duy nhất nó có thể đến được hiện giờ, bạn thân của nó - Linh Đan. Nó đi bộ tới đó, không biết là xa hay gần, nó cứ lầm lũi đi trên con phố vắng, bước chân nặng nề lê đi trên con đường nhựa đen xỉn.

Ngại làm phiền giấc ngủ của nhà Đan, nó quyết định ngủ ngoài cổng nhà cô bạn. Cô gái nhỏ cuộn người nép mình bên cổng, lim dim ngủ.

Trời hửng sáng. Bình minh ló dạng trên những tán lá, tiếng chim hót véo von, Linh Đan mở cửa nhà, trông thấy cô bạn của mình đang ngủ trước cổng, cô hoảng hốt lay gọi.

Nó dụi mắt tỉnh giấc, ôm chầm lấy Đan mà khóc. Nó kể ra những điều nó đã trải qua. Cuối cùng, Đan cũng cho nó vào nhà nương náu.

Những ngày đầu, nó nhận được sự tử tế của gia đình Đan. Nó cảm thấy nhớ nhà, tủi thân. Lúc đi, nó đã bỏ cả điện thoại ở nhà. Khi ba nó gọi tới nhà Đan tìm, nó đều nhờ nhỏ đó chối.

Nhưng đến ngày sau, nó cảm giác rõ ánh mắt hằn hộc của bác gái - mẹ của Linh Đan, mặc dù bác vẫn cười nói vui vẻ với nó nhưng lúc nào nói ra vào chuyện nó bao giờ suy nghĩ thông việc trở về nhà.

Nó biết bỏ nhà đi là hành vi không tốt đẹp gì, ở nhờ nhà người khác càng đáng trách hơn.

Hạ Vy cố gắng không làm đảo lộn nếp sinh hoạt trong nhà Đan, cố gắng phụ giúp bác gái những công việc có thể làm. Ba ngày nay, nó không tới trường, nó sợ ba sẽ tìm được nó.

Nó đang thu xếp quần áo khô trên ban công nhà Đan vào, chần chừ trước cửa phòng định bước vào. Nó chợt khựng lại khi nghe thấy giọng nói bên trong:

- Mày làm sao thì làm, nhà nào không phải trại tỵ nạn. Mau mau tìm cách cho con bạn của mày về nhà nó. Con gái, con đứa gì mà dám bỏ nhà đi. Hư hỏng hết biết!

- Mẹ, Vy là bạn của con. Khó khăn phải giúp đỡ nhau chứ! Bây giờ nó không có chốn nương thân, chả lẽ phải đuổi nó ra đường?

- Tao không có bảo mày đuổi nó đi, nhưng mày cũng phải khuyên nó về nhà chứ . Ở lì trong nhà mình hòai sao?

- Ừm, cũng đúng, để con tìm cách...

......

Vy dựa người vào tường, tai ù lên như chẳng muốn nghe thấy gì nữa. Không ai muốn chứa nó, cũng đúng thôi, nó đang mang phận là ở nhờ nhà người khác, là đứa đi hoang, ai lại muốn cho nó ở nhờ.

Tối đó, Đan rầm rì với nó chuyện về nhà, nó ậm ừ cho qua. Thấy bạn mình chuyển ý, Đan cũng an tâm. Linh Đan đâu ngờ tối hôm đó cô bạn của mình lại thực hiện một màn trốn đi không báo trước nữa. Đến khi phát hiện thì chỉ có một lá thứ xin lỗi vì đã làm phiền kèm theo dòng cảm ơn nhà Đan đã cưu mang nó trong mấy ngày qua. Đan thở dài thườn thượt, định bụng báo cho gia đình của Vy biết.

-----o0o-----


Vy lang thang khắp nơi, giờ đây cô gái ấy chẳng biết phải về đâu. Còn việc về nhà thì… nó hừ lạnh, cười chua chát. Làm sao có thể về ngôi nhà đó được. Thế là, Hạ Vy lại rong ruổi hết những con phố, nó không màng đến việc học dở dang. Bây giờ đối với nó chỉ có việc thóat xa ngôi nhà không còn của nó, thóat khỏi ba nó. Chỉ có thế!

Nó đi, không biết chốn nào, nhìn dòng người nô nức trên đường, nhìn những người bạn cùng trang lứa đang vui vẻ cắp sách đến trường, nhìn những đứa trẻ hạnh phúc trong vòng tay cha mẹ. Bất giác, Vy thấy mình cô độc vô cùng.

Một điều xui rủi mà cô gái không hề mong muốn: Nó gặp cướp. Đứa con gái ấy đang đứng ở góc đường, tay ôm ba lô, chờ qua đường. Hai thanh niên chạy xe máy chạy vụt qua nó, cướp lấy ba lô trong tay nó đi. Mặc cho tiếng kêu truy hô thất thanh của nó, hai tên cướp vẫn mặc nhiên vụt xe rời đi. Không ai giúp đỡ, không ai hỏi han. Dòng người vô tình lướt qua nó, xem nó như lòai sinh vật bé nhỏ không tồn tại. Loài người trở nên vô cảm thế sao? Đời là thế ấy? Nó cười châm biếm, nước mắt ngỗ nghịch tuôn trên mặt, nó gạt phắt đi. Chỉ là một tai nạn.

Tất cả tiền bạc, tư trang, quần áo của Vy đều ở trong đó, cả hình của mẹ nó, bây giờ tất cả mất hết rồi, nó phải xoay sở sao đây? Nó đứng thững giữa chốn phố phường nhộn nhịp như hóa tượng sau vụ cướp, đôi mắt thẩn thờ tràn ngập u uất.

- Vy! Con là Vy! Con gái! - Tiếng phụ nữ gọi nó từ phía sau, người đó bước từ taxi xuống, tiếng gọi khẩn hỏang và mừng rỡ khôn xiết. Nó ngoái đầu lại nhìn, là tiếng của dì Xuân. Bà ấy tìm được nó rồi.

Như mặc định, đầu óc thôi thúc nó phải chạy ngay đi, rời xa nơi đây ngay lập tức. Nó co chân bỏ chạy. Tiếng kêu réo của người đó vẫn vọng lại phía sau.

- Đứng lại đi con gái! Đừng chạy nữa mà! Về nhà đi con! - Dì Xuân chạy theo nó, bất cẩn ngã xuống đường. Bà cố gọi Vy, ba nó đang tìm nó, phải giữ được nó lại cho bằng được. Bà cố hét lên.

Nó cứ chạy, mặc kệ hình ảnh người phụ nữ đó té ngã phía sau mình. Chạy đến khi chân bũn rũn, hơi thở gấp lên nặng nề, đầu óc mệt mỏi, mắt hoa cả lên. Nó không biết mình đã chạy bao xa. Hạ Vy chỉ chạy và chạy. Chạy mãi. Đến khi không còn sức chạy nữa, nó ngồi sụp xuống thở dốc.

Trời nhá nhem tối, phố thị lên đèn, ánh sáng chớp nhá nom vui mắt. Đây là thời gian con người xum họp với gia đình, sao nó lại phải lông bông như thế?

Cô gái trẻ đi khắp những con phố, dáng vóc yếu ớt chìm trong màn đêm. Bụng đói meo, tiền không có. Nó rúc trong một mái hiên co ro . Trời dần khuya, gió lạnh, nó chẵng còn gì ngòai bộ quần áo trên người.

Bên cạnh, gã ăn mày cũng co rúc trong đám giấy carton. Mưa tí tách chạy len trên mái hiên. Nó co gối trong một góc, bụng réo ầm ĩ. Mưa lạnh còn làm nó yếu ớt hơn, nó phải sống cuộc đời lang thang, vô định như thế sao? Nó nhớ cái giường của nó, nhớ cả bữa cơm nóng phưng phức ở nhà, nhớ bạn bè, thầy cô. Nó nhớ ba.

Lục kiếm thứ gì còn có thể xót lại trong túi quần, mắt nó sáng lên, đồng 5000 ngàn vướng lại trong túi, có lẽ nó quên lấy ra khi mang quần áo đi giặt. Và... còn một lá thư nhàu nhĩ. Là thư ba nó đã viết. Nó đã để quên lá thư đó trong túi suốt gần một tuần qua.

Dưới ánh sáng nhạt nhòa từ ngọn đèn đường, Vy cố đọc từng chữ trên lá thư:

"Gửi Vy, con gái của ba,

Chắc con giận ba lắm. Ba đã đánh con, là lần đầu tiên ba đánh con. Ba quá nóng nảy. Con à, ba biết bắt nhận dì Xuân ngay bây giờ là một điều rất khó khăn. Nhưng con nên biết một sự thât mà ba mẹ đã giấu con rất lâu:

Ba mẹ đã ly thân từ lâu, chẳng còn chút tình cảm nào với nhau nữa. Vì con, cuộc hôn nhân này mới cố gắng gượng đến gày hôm nay. Ba mẹ muốn con có một gia đình như bao bạn bè, không muốn con tủi thân. Nhưng con hiểu cho ba, từ sau khi mẹ con mất. Dì Xuân đã thay thế vị trí một người mẹ chăm sóc cha con chúng ta rất nhiều. Vì sao trước kia , khi ba và dì chưa nói ra tình cảm của mình cho con biết, con lúc nào cũng cư xử lễ phép, ngoan hiền với dì?

Trang: « 123
seo
989826,0/989826,1989826,1 bình chọn
HomeĐang Xem: 1
Link:
BBcode:
↑ Bạn đã xem chưa?
iconHạnh phúc tới rất vội
iconRồi nơi đây, tình yêu lại bắt đầu!
iconThiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em
iconDù chỉ một lần, em muốn bước vào thế giới của riêng anh
iconMọi thứ sẽ ổn khi có anh
Tags:

bạn đang xem Thêm một lần yêu thương bạn có thể xem thêm them mot lan yeu thuongTruyện đọc them mot lan yeu thuong còn nữa nè

Thêm một lần yêu thương v2

đang cập nhật thêm

FB Admin0.0002882 U-ON. ..